HH lớn từng ngày

Tiêu chuẩn

Từ sau sinh nhật 4 tuổi, không hiểu sao Mẹ thấy HH lớn nhanh hẳn.  Cũng có thể dạo này Mẹ không ở gần HH mỗi ngày (HH và anh Hai sang S đi học với Ba, Mẹ còn công việc ở VN nên làm con thoi đi đi về về giữa S và VN), mỗi tuần chỉ gặp HH vài ngày nên lúc nào Mẹ cũng thấy HH mới và lạ trong mắt Mẹ.

Mẹ chưa mua cân và thước đo cho nhà ở S nên thật tình không biết HH có cao lớn lên thật không, nhưng quần áo của HH dạo này ngắn cả (ngắn mà chưa có chật, hic).  Quần dài của năm trước thì năm nay gần thành quần lửng. Tóc HH lúc này cũng dài mượt hẳn ra, sáng nào đi học Mẹ cũng cột 2 cái sừng trâu lúc lắc.  Cô giáo ở trường hay lắm, hôm nào thấy HH đi học có cột 2 sừng là biết ngay Mẹ T đang ở S.

HH nói năng ngày càng lưu loát cả tiếng Anh và tiếng Việt.  Mẹ thích nghe HH nũng nịu trong điện thoại: Mẹ qua nhanh với con đi.  HH có nhiều ‘sáng kiến’ rất lạ.  Hôm nào Mẹ ở VN, cứ 8g tối là Ba lại skype cho mấy mẹ con 8 với nhau.  Có hôm đang nói chuyện Mẹ thấy màn hình bên HH tự dưng tối sầm lại rồi thấp thoáng mảng tối mảng sáng, nhìn kỹ thì thấy có sợi sợi như tóc.  Hỏi HH làm gì, con cười nắc nẻ: con đang chui vô máy tính với Mẹ.  Mẹ phá lên cười theo cái trò nghịch ngợm của con (nhưng sau đó khi offline rồi thì lại nằm thần người ra rưng rưng nhớ con đầy 1 bụng).

HH vẫn mê chơi những trò con trai với anh Hai.  Đi vào cửa hàng Lego, anh dán mắt vào Ninja hay Hero Factory, thì HH mê mẩn lượn lờ ở khu vực các mô hình lắp ráp xe cảnh sát, cứu thương, cứu hỏa…  Quần áo thì chỉ thích mặc jeans và áo thun tay dài.  Mỗi lần thuyết phục mặc đầm ta nói khó gì đâu là khó.  Nhưng HH không tomboy tí nào đâu nhé.  Dạo này nàng điệu lắm cơ.  Quần jeans thì phải là quần có hoa, có ren.  Áo thun thì phải là màu hồng và màu tím.  Dây thun cột tóc cũng chỉ chịu mỗi màu hồng, màu vàng và màu tím thôi.  Đi vào Lego thì mê các thể loại xe, nhưng nếu sang Toysrus thì nàng thiếu điều xin cái ghế ngồi luôn ở quầy búp bê để ngắm cho đã.  HH chỉ thích búp bê mặc quần jeans và các thể loại nhà búp bê (màu hường) có kèm bàn ghế, bồn tắm để nàng tỉ mẩn sắp xếp, xây cất.  Còn barbie điệu đà đầm dạ hội các kiểu là nàng lờ ngay. 

Càng lớn càng bớt đành hanh, dữ dằn và bắt đầu thể hiện nhiều bản năng nữ tính. HH có 1 con rùa màu xanh rất xinh được bạn Ba Mẹ tặng từ lúc HH mới mấy ngày tuổi.  Lúc nhỏ không chơi, giờ thì ôm chum chủm.  Đi đâu cũng tha lôi ’em rùa’ theo (quấn kỹ trong một cái khăn màu vàng).  Tối ngủ HH phải đắp mền cho rùa đâu đó xong xuôi mới chịu nằm xuống.  Hở ra là ôm rùa hun ngấu nghiến.  Anh Hai than phiền với Mẹ: con sợ con rùa của Gia Hân lắm Mẹ, Mẹ ngửi thử đi, toàn là mùi miệng của nó không à (haha).  Một bữa cả nhà đi ăn, ra khỏi quán Mẹ thấy HH giấu giấu gì đó trong tay.  Mẹ dụ dụ hỏi thăm xem HH giấu gì đó.  Cô nàng bẽn lẽn xòe tay ra cho Mẹ xem.  Thì ra, nàng giấu 1 cục đá lấy trong ly nước chanh vào 1 cái khăn ướt để mang về chườm trán cho rùa vì rùa đang bị sốt.  Mẹ buồn cười quá nhưng cũng giả vờ suỵt suỵt giữ bí mật chung với nàng.  Đi 1 đoạn nàng thỏ thẻ: Mẹ về nhà lấy con cục đá khác nghen Mẹ, sao cái cục đá này còn có chút xíu à (haha). 

Tự dưng gần 2 tháng nay, HH có cách xưng hô mới, nói chuyện với ai cũng tự gọi mình là em Hân.  Mà khổ cái là Mẹ T chết mê chết mệt cái cách xưng hô này của HH, nghe yêu lắm lắm luôn.  Mỗi lần nghe thỏ thẻ: Mẹ ơi, em Hân muốn nằm với Mẹ là Mẹ cứ nhũn cả người ra, hehe.

Tuần rồi ’em Hân’ có một buổi biểu diễn hát đồng ca Christmas song ở trường.  Mẹ đến tham dự và ngạc nhiên thấy HH lớn và chững chạc quá chừng.  Từ lúc đợi ở cánh gà, đến lúc lên sân khấu và cả khi rời sân khấu về lớp, lúc nào con cũng tươi tắn hớn hở.  Mặc dù chỉ là hát nhép miệng theo băng, nhưng con hát rất nhiệt tình, miệng cứ vo tròn theo từng câu hát.  Mẹ ngồi quay phim mà nước mắt cứ chảy dài vì xúc động.  Dù biết là không nên, nhưng Mẹ tự dưng nhớ về hình ảnh cô bé HH lúc 1-2 tuổi hom hem, sụt sịt, tóc lưa thưa, mắt lúc nào cũng thâm quầng.  Nuôi được cô bé HH đó thành ’em Hân’ tự tin dạn dĩ đang ngồi trên sân khấu kia Mẹ thật sự mang ơn trời Phật và cảm kích sự tận tụy của dì Điệp, nanny của con từ khi chưa lọt lòng cho đến bây giờ.


Đứng tới vai 2 bạn cùng lớp thôi, nhưng xem ra thì lí lắc hơn bạn nhiều.

 

Cũng may Cô ưu ái cho ngồi ở bìa,
chứ nếu không thì em lọt thỏm giữa rừng các bạn 4-tuổi-mà-to-hơn-6-tuổi này rồi



Đang hát bỗng dưng em hứng chí em cười phởn phở ‘ngoài kịch bản’ thế này. 
Dễ thương quá chừng.



Rời khỏi sân khấu rất ‘hùng dũng’

Thấy Mẹ chờ bên cánh gà em làm trò cho Mẹ chụp hình rồi ngoan ngoãn theo Cô về lớp chả khóc đòi Mẹ tí nào (trong khi ngày hôm trước anh Hai khóc lóc đòi về theo Mẹ ầm ĩ cả khu thể thao)

Xem lại video thấy em còn sống động hơn cả mấy cái hình này.  Tiếc là Mẹ em ‘giỏi quá’, quay phim kiểu gì mà thành phim câm cả, chỉ thấy hình không thấy tiếng :(.

Mẹ và em đã hẹn nhau sẽ nuôi tóc dài cho em, để vài tháng nữa em có thể tết bím đi học.  Ba em cứ bảo 2 mẹ con bày đặt, còn nhỏ cứ cắt tóc ngắn cho nó khỏe.  Lợi dụng một hôm Mẹ không ở S, Ba rủ rê em ngồi cho Ba cắt tóc, Ba sởn cái mái của em méo xẹo, chắc là sợ Mẹ nhăn nên Ba bỏ ý định cắt phần tóc sau của em.  Từ đó, không nghe Ba càm ràm vụ Mẹ cột sừng trâu và định nuôi tóc dài cho HH nữa.  HH lớn rồi, để tóc dài cho ra con gái hơn, HH heng.

Bình luận về bài viết này